Tóm tắt truyện thịnh Yến

Anh đã từng hận người, cơ mà xung quanh Việc để cô ra đi, anh tất yêu làm cho được điều gì khác, cũng như đêm mưa hôm đó vẫn theo anh suốt tới tận hôm nay, tuy nhiên lòng anh siêu rõ, cơn mưa này vẫn chẳng còn theo anh đi tiếp được nữa.

Trình làng truyện cường thịnh Yến

Tác giả: Chu Loan Loan
Thể loại: Ngôn tình

Trích đoạn truyện hưng thịnh Yến

Khi Hạng Mĩ Cảnh bị đánh thức bằng cuộc điện thoại của Ngụy Khiết còn chỉ với sáu giờ sáng. Mặc dù phần đông cuộc điện thoại Call vào buổi sớm luôn bị cô coi là một trong các chuyện khinh ghét nhất, dẫu vậy sống ở đời, bao gồm số đông Việc thù ghét như nuốm này lại có lẽ nhanh chóng xua đuổi của cả các mệt nhọc, cũng khiến người sở hữu hai mí mắt trĩu nặng không kịp nói lời tạm biệt vẫn nên phân chia li là cô buộc phải bật rời khỏi giường.hi Hạng Mĩ Cảnh bị đánh thức bằng cuộc điện thoại của Ngụy Khiết còn chưa đến sáu giờ sáng.

Sau khi nghe điện thoại, quả nhiên không phải tin tức có lợi lành gì.

bạn vốn dĩ buộc phải sẽ bên trên mặt đường ra sân bay là Ngụy Khiết ngẫu nhiên bị bệnh ruột thừa, lái xe mau chóng đánh bánh cầm lái, quay xe về hướng cơ sở y tế, còn chuyến cất cánh của Ngô Mạn Ni gần đầy bốn mươi phút nữa vẫn hạ cánh.

Hạng Mĩ Cảnh vào Bảo Nhã bốn năm, đắn đo bối cảnh đẩy gửi nỗ lực nào, cô chưa bao giờ tiếp xúc thiết yếu diện mang vì thiếu nữ vương bị Kiều Kiều gắn mang lại mẫu mác “rất khó trò chuyện đồng thời luôn bỏ ra phần đa cần cực kì hà khắc” này.

hôm qua chưa Để ý đến chu đáo, cho rằng ra cảng hàng không đón người nhà chỉ đơn giản là chuyện nhỏ, Ngụy Khiết dù tất cả vô bổ cho đâu cũng không tới mức làm hỏng việc, giờ xem ra, là cô quá sơ suất.

rời khỏi giường, hối hả đánh răng rửa mặt núm quần áo, cô vừa đi giày vừa Gọi điện đến Kiều Kiều.

bố tiếng trước Kiều Kiều chuyển vị khách cất cánh từ Australia sang về khách sạn nghỉ ngơi, dĩ nhiên cũng đi ngủ chưa được bao lâu, nhưng lại tính cẩn thận siêu cao, cảm nhận điện thoại của Hạng Mĩ Cảnh còn tỉnh táo khuyết hỏi cô tất cả chuyện gì.

Hạng Mĩ Cảnh đóng cửa ngõ, vội nôn nóng quà bấm thang máy, nói: “Chỗ Ngụy Khiết xảy ra chút bài toán, mau hệ trọng với lái xe của cậu bảo anh ta ra cảng hàng không ngay, tổ ấm đã đi từ căn nhà mang đến thẳng ấy, gặp mặt nhau ở buồng VIP. Chỉ muốn chuyến bay của Ngô Mạn Ni mang đến muộn”.

Kiều Kiều chưa kìm được cất giọng oán thù thán: “Không hiểu bé nhỏ dại sẽ vào đây một năm rồi, rút cuộc đang có tác dụng trò gì băn khoăn nữa?”.

thang máy “ting” một tiếng mở ra, Hạng Mĩ Cảnh đặt chân đến, bấm số tầng, sẽ còn trọng tâm trạng đùa, đáp: “Chỉ riêng khuôn bên đáng yêu ấy đem ra triển lẵm thôi cũng đủ rồi”.

Sau khi cửa thang máy đóng, biểu thị chất lượng không đảm bảo lắm, Hạng Mĩ Cảnh bèn tắt máy luôn. Xuống cho tầng một, cô chạy ra đường vẫy một loại taxi, đọc Địa Chỉ đến tài xế, sau đấy lại mở điện thoại chọn số Call cho Bill.

khác nhau Bill chưa dậy sớm như núm, khi nhận điện thoại, giọng anh uể oải xen chút trêu chọc: “Morning, my dear, Theresa”.

Hạng Mĩ Cảnh luôn tự nguyện nhún gia đình bạn mềm mỏng trước mặt người nhà khác, mặc dầu tất cả quan hệ khá có lợi có Bill, ngoại giả đây cũng là Việc cùng phận sự của anh ấy ta, nhưng lại cô đang ngọt ngào nói: “I need you help”.

Ở đầu dây bên đó, Bill nhảy cười cợt. Không chờ cô báo cáo sẽ hướng dẫn bởi tiếng Trung rành rọt: “Thấy bên trên danh sách khách quý có tên Mandy Wu, tôi sẽ giữ phòng trong khu spa rồi. Tất cả điều, tôi nghĩ cô ta sẽ mong mỏi ngủ bù cho chuyến bay. Cô biết đấy, dù ở khoang thương gia cao cấp, nhưng mà cũng không lôi kéo bởi chăn đệm làm từ lông vũ nhập khẩu từ Iceland trong khách sạn chúng tôi được.”

Hạng Mĩ Cảnh không quá bất ngờ khi biết Bill sẽ chuẩn bị sẵn sàng ổn thỏa đâu vào ấy. Nếu nói cô là lực lượng cốt cán của chúng ta Truyền thông Bảo Nhã thuộc tập đoàn Hoa Hạ, thì Brad Bill người trong gia đình vượt Thái tỉnh bình dương sang ngồi kiên cố tại dòng ghế phó tổng người đứng đầu khách sạn Hạ Việt thuộc tập đoàn Hoa Hạ này lại là chúng ta kế thừa chức danh tổng người đứng đầu được tổng C.ty công nhận.

“So.” Bill lại hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì rồi buộc phải không?”.

Hạng Mĩ Cảnh lâu nay không bao giờ phê bình lỗi lầm của một gia đình bạn trước bên chúng ta khác, độc đáo, Ngụy Khiết còn là chúng ta của tổ cô, cho dù gồm xảy ra chuyện thật, thì hồ hết trách nhiệm vẫn vị cô gánh trước. Cô nhảy mỉm cười, đáp: “Thực ra bên tôi mong muốn nói, khi mặt ẩm thực ăn uống sở hữu ăn sáng đến anh, anh hãy buộc phải bổ xung một suất bánh mỳ bơ đến tôi, lâu rồi chưa được ăn, thèm quá”.

Bill là các bạn thông minh, hiểu ngay ý cô, không truy cùng diệt tận nữa, chỉ vờ đưa ra yêu cầu: “Ẳn bánh của tớ, thì buổi tối nay cần nhảy với tôi một bài bác đấy”.

Cô cực kỳ vui vẻ nhận lời, tay kia bỏ vô túi lấy một loại di động cầm tay khác ra bình chọn báo cáo chuyến bay.

Thật tồi tệ, chuyến cất cánh gồm tới tám, chín mươi phần trăm đã mang đến muộn hiên giờ lại hạ cánh sớm mười phút.

Cô giục tài xế lái Nhanh hơn, nhưng cụm chuyến bay buổi sáng sớm không ít, loại xe trên cao tốc đông nghịt, cũng may chưng tài thấy cô trả giá cao đề nghị chẳng màng tới việc sẽ ảnh hưởng phạt tốc độ, gắng nhưng vẫn bị muộn.

Cô lập cập xuống xe, liếc thấy chiếc xe nhưng Kiều Kiều phái mang lại vừa vào bến bãi đỗ, lòng cô bỗng thấy bình tâm hơn một ít. Bước Nhanh về bên giáo khu VIP, từ xa đã nhận thức thấy Ngô Mạn Ni mặc một loại váy liền thân liền kề nách rực rỡ tỏa nắng sắc màu đã ngồi trên sofa làm cho khó thành viên gia đình dùng cho tay bưng bóc trà.

Cô sẽ chuẩn bị tâm lí, hít một hơi thật sâu, sắp xếp cung độ của nụ mỉm cười, tươi tắn Cách về bên đó.

>> xem thêm chuyên mục Truyện ngôn tình sủng

Ngô Mạn Ni trôi dạt có người sẽ đi về bên thành viên gia đình, đề xuất chẳng còn nên nhớ tới người trong gia đình dùng cho nữa, cô ta mau lẹ bên nhăn mày nhó quan sát Hạng Mĩ Cảnh.

Hạng Mĩ Cảnh khẽ cúi gia đình bạn trước diện mạo chưa mấy đon đả của Ngô Mạn Ni, chào hỏi: “Ngô tiểu thư, chào cô, tôi là Hạng Mĩ Cảnh của Bảo Nhã, cô có thể call chúng tôi là Theresa. Khôn xiết xin lỗi do đang để cô…”.

“Rất xin lỗi?” Ngô Mạn Ni cao giọng ngắt lời Hạng Mĩ Cảnh, khẽ giơ bàn tay ngọc ngà đeo chiếc vòng ngọc cố gắng kim cương lên ra hiệu cho tất cả những người chức vụ có thể bước đi, sau ấy nhướng đôi mắt được trang điểm cực kỳ cầu kì, quyến rũ nhìn cô: “Cô có biết chúng tôi vẫn ngóng bước này mười phút rồi không? Cụm cô buôn bán kiểu gì thế? Đón khách, bên cạnh đó cho muộn hơn cả khách? Đây là cách thứ hai đón của rất nhiều cô sao?”.

Hạng Mĩ Cảnh khôn cùng thành khẩn thừa nhận: “Là tôi bao gồm sơ suất trong quá trình, hy vọng cô lượng thứ”.

“Lượng thứ?” Ngón tay chiếc cũng như ngón trỏ của bàn tay trái Ngô Mạn Ni từ từ xoay cái nhẫn cụ đá màu trên ngón trỏ bàn tay đề nghị, chú ý cô ta rõ ràng không định buông tha Hạng Mĩ Cảnh. “Tôi lượng thứ đến cô, rứa ai bồi thường mang lại thời gian tôi vừa đề xuất lãng phí? Xem thêm, hành vi tắc trách của cô ấy khiến chúng tôi cảm giác khôn xiết không vui! Tôi sáng tạo ngồi mười mấy tiếng đồng biển trên máy bay tới đây để tham dự bữa tiệc mừng bảy mươi tía năm ngày tạo của công ty lớn nhiều cô, kiêng cữ ăn ngủ tử tế, da dẻ vừa bị khô vừa nặng nề Chịu đựng, vốn tưởng sau khi xuống máy bay hình như lập tức mang đến khách sạn ngủ bù, tuy vậy giờ thì bị cô có tác dụng hỏng hết rồi.”

gia đình bạn trong phòng chờ dành mang lại khách VIP chưa cụm, dẫu vậy bởi giọng Ngô Mạn Ni chẳng nhỏ, lại như đã tố giác thành viên khác, yêu cầu gần như hầu hết ánh mắt trong phòng mọi nhìn về bên bọn họ.

Đây ko phải lần đầu tiên Hạng Mĩ Cảnh gặp cảnh huống này, cô chưa thấy mất bên, mà đã nở nụ mỉm cười ôn hòa chú ý Ngô Mạn Ni, đang định thông báo thì nghe thấy một giọng nam nhi hòa nhã tuy vậy sang sảng vang lên ngay ẩn dưới.
>> bài viết liên quan chuyên mục Truyện ngôn tình trọng sinh

Tags
No Tag

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Dự đoán xổ số