Chương 4: Ai bảo con nói chuyện, con sử dụng tiền đập chết hắn – Cô vợ ấm áp của Hạ Thiếu

Cô Vợ Ấm Áp Của Hạ Thiếu – Chương 4

Tiểu Bảo sau khi lên xe vẫn giữ nguyên kiểu dáng cúi đầu, không có bất kỳ động tác nào khác.

Hạ Kiều Yến đen mặt nhưng lái xe, tất nhiên đang cực kì tưc giận.

Không biết là tại Tiểu Bảo tự rời khỏi nhà, hay là bởi vì cô gái đó làm tức.

Xe đứng ở một tòa trước biệt thự, đau buồn lắm mới dừng lại, phía sau xe, cửa xe đã bị người đạp ra rồi.

Một thân hình nhỏ nhắn rất nhanh đi vào trong biệt thự. Rước cửa bự, đập mạnh rung trời

Hạ Kiều Yến đen mặt xuống xe.

Quản gia chạy ra đón, “Thiếu gia. Tiểu thiếu gia bạn ấy…”

“Chuyện ngày hôm nay. Lần sau không thể lặp lại lần nữa!” Hạ Kiều Yến từ từ nhạt nói.

Quản gia thân thể run rẩy, “Có thể tiểu thiếu gia rất thích bác sĩ Tần cô vợ ngọt ngào bất lương.”

“Cho nên, nó có thể đi quấy rầy sinh hoạt của người khác?” Hạ Kiều Yến lãnh đạm nhưng mà hỏi lại.

“Thiếu gia. Lời kế tiếp tôi nói… Ngài có tài năng không thích nghe. Bác sĩ Tần là người đầu tiên trừ ngài nhưng tiểu thiếu gia muốn nhiệt tình, kể từ sau phát sinh chuyện kiện đó. Tôi nghĩ đó là một việc tốt.”

“Nếu như ông giữ ý nghĩ như vậy. Trở về nhà tĩnh dưỡng thân thể đi. Tiểu thiếu gia bên này tôi sẽ cho người khác chăm bẵm.”

Hạ Kiều Yến thủng thẳng nhạt nhìn quản gia, tiến vào phòng sách ở tầng nhì.

Quản gia nhìn bóng lưng Hạ Kiều Yến, đành phải thở dài.

Hạ Kiều Yến vừa ngồi vào ghế trong phòng sách. Chợt nghe tới một tiếng lại một tiếng thét ngắn ngủi, bén nhọn làm chói tai. Còn thấp thoáng tiếng tan vỡ đồ đạc.

Hạ Kiều Yến nhắm lại mắt. Mở cửa phòng sách.

Chỉ gần một phút đồng đại dương, phòng khách phệ khởi đầu ngay ngắn sạch đã biến thành bãi rác.

toàn bộ đồ vật có thể đập đều đập hư cả.

Tiểu Bảo chân trần trụi. Đi đi lại lại trên thảm đầy vụn thủy tinh.

Quản gia, bảo mẫu, người hầu đi theo phía sau, cũng không dám ngăn Tiểu thiếu gia.

Hạ Kiều Yến mặt lạnh, đứng tại hành lang tầng nhị, nhìn Tiểu Bảo ngang ngược.

đến lúc chân nhỏ tuổi trắng nõn bị một mảnh thủy tinh làm bị thương, anh thế hệ mở miệng.”Hạ Duy Phi, tiếp tục ầm ĩ, đối với con không có gì tốt!”

Hạ Kiều Yến chỉ có giận dữ, đến mức hiểu thẳng tên Tiểu Bảo.

Thân thể nho nhỏ bé run rẩy, sau đó rước một cái bình hoa cổ phân tích nhóc còn cao hơn đẩy xẻ xuống đất.

Đồ sứ yếu ớt chạm chán đất cứng rắn phát hành tiếng vang trong trẻo.

lọ hoa cổ hơn một ngàn vạn lập tức hỏng rồi.

Tiểu Bảo đứng trong đống bừa bộn, ngẩng khuôn mặt gầy non nớt lại bất khuất, như thể khiêu khích nhìn Hạ Kiều Yến.

Hạ Kiều Yến nhíu mày, từng bước một đi xuống dưới.

Tiểu Bảo cả người run rẩy, vẫn là bất khuất mà đứng ở nơi đó, mặc kệ trên chân máu ồ ồ chảy ra, vẻ mặt cũng không lộ ra nửa điểm yếu ớt.

Hạ Kiều Yến chậm trễ ngồi trên ghế sa lon, đối với quản gia, bảo mẫu bọn họ khoát tay áo.

Phòng khách béo như vậy, rất nhanh cũng chỉ còn lại có nhị người.

Hạ Kiều Yến cũng không nhìn chân ốm vẫn còn chảy máu, “Nói đi, con muốn làm gì?”

Tiểu Bảo giận dữ bất bình nhưng mà rước ra ipad mini cứng ngắc, gõ một hàng chữ, ” Cô không vồ cập con!”

“Cô ấy cũng không phải có bệnh, muốn một đứa tinh ranh mà chán ghét làm gì?! Con nếu không phải là con của baba, thì baba cũng không cần con!”

Hạ Kiều Yến vừa hoàn thành lời, chợt nghe đến tiếng thét chói tai.

Hạ Kiều Yến mấp máy miệng, lấy tay lấy Tiểu Bảo làm nên trên đầu gối.

Tiểu Bảo làm bộ muốn phản kháng.

Hạ Kiều Yến liếc xéo hắn, lành lạnh nói: “Trước khi cùng baba đàm phán, xem chân con trước đã.”

Nói xong, Tiểu Bảo liền bị giữ nhưng ngồi yên, hừ một tiếng rồi để Hạ Kiều Yến ôm.

Hạ Kiều Yến động tác không ôn nhu cầm bàn chân bé mập ú của Tiểu Bảo mà bắt đầu quan sát miệng vết thương, nhíu nhíu mày, thò tay mang mảnh thủy tinh trên bàn chân tí hon mang ra.

Sau đó, từ ngăn kéo nhỏ dại đem ra hộp thuốc, xử lý vết thương.

Xử lý chấm dứt về sau, như khó tính nhưng mà mang Tiểu Bảo để đến ghế sa lon bên cạnh, vòng nhì tay trước ngực nhưng nhìn nhóc.

Tiểu Bảo cũng trợn tròn tròng mắt, không nói một lời mà nhìn Hạ Kiều Yến.

nhị người trừng nhau một lúc.

Hạ Kiều Yến khó chịu nhưng mà liếc mắt, “Thiếu gia, con có thể có thoáng chút thông cảm cho sự vất vả của baba không? Baba vừa bắt đầu hội nghị quan trọng đa thiên hạ, đã bị người ta laptop hiểu đi ra giải quyết chuyện của con. Sau đó, con lại ầm ĩ với baba như thế này. Con cảm thấy baba của con sống trên nhân loại này mục đích duy nhất là giúp con giải quyết phiền phức xuất xắc sao?”

Tiểu Bảo ngoan cố giữ cổ nhỏ xíu, không để mắt tới đến Hạ Kiều Yến, cần đến ipad ốm đánh chữ cũng không có.

Hạ Kiều Yến cũng biết là kết quả này, “Con hiện tại nói rõ ràng, đừng bỏ phí cơ hội hay nhất thì thầm, con lại bắt đầu giày vò, không có ai có bổn phận cưng chiều con. Baba của con yêu cầu cũng không cao, con đưa ra yên cầu trước, làm giỏi baba đáp ứng một cái hưởng thụ. Nếu như con không tỉnh ngộ, phiền phức con lên lầu tự kiểm điểm.”

khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Bảo bên trên hiện lên trầm tứ.

Hạ Kiều Yến lấy chồng bạc tỷ dựa dẫm trên ghế sa lon, chờ phản ứng.

Tiểu Bảo ngón tay nhỏ bé gõ trên ipad mini cứng ngắc, sau đó theo ghế sô pha bên kia leo tới bên cạnh Hạ Kiều Yến, rước ipad mini đưa đến trước mặt Hạ Kiều Yến.

Hạ Kiều Yến nhìn lướt qua màn hình, trên đó viết: Con muốn bác sĩ Tần chơi với con.

“Đáp ứng điều kiện gì?”

Tiểu Bảo lộ ra vẻ mặt khó xử, chung cục vẫn là cắn răng một cái, dậm chân, ở phía trên tiến công một hàng chữ, “Con đi tới trường.”

Hạ Kiều Yến im thin thít nhưng mà nhìn xem bốn chữ kia, “Con đã thông minh rồi, đi nhà trẻ quá lãng phí thời gian. Còn tiếp, con không muốn nói, đi nhà trẻ cũng vô dụng.”

Tiểu Bảo nghe vậy đôi mắt đen láy lẳng lặng nhìn Hạ Kiều Yến, chờ trải nghiệm của Hạ Kiều Yến.

“Mỗi ngày nói với baba ba câu nói, mỗi câu nói không dưới mười chữ.”

Tiểu Bảo cúi đầu xuống, tay ốm khổng lồ thật gian nan mà chà xát quần áo của bạn.

Hạ Kiều Yến nhìn đầu bé xíu, than thở nói: “Baba đời trước đào phần mộ tổ tiên của con giỏi là đốt nhà của ông tổ con, lại cho con tới hành hạ baba như thế này. Người ta nuôi một đứa nhóc nghịch ngợm, chi tiết thể nghe được một tiếng baba. Baba ngược lại rất tuyệt, trực tiếp có được một đứa nhóc phức hợp làm người ta phát bực còn nữa cả giỏi gây sự.”

Tiểu Bảo nhìn xem Hạ Kiều Yến, gương mặt nhỏ xíu một mảnh vặn vẹo, vẫn như cũ là không nói gì.

Hạ Kiều Yến đưa tay sờ sờ cái đầu bé nhỏ xù xù, “Được rồi, baba cũng không miễn cưỡng con, con thích như đứa trẻ nghịch nhợm cũng được. Baba thừa dịp tuổi trẻ kiếm chút tiền, về sau cho con phụ trách phá sản. Ai bảo con rỉ tai, con cần đến tiền đập chết hắn!”

Nói hoàn thành, Hạ Kiều Yến vỗ vỗ đầu gối của mình, đứng dậy đã đi ra.

Tiểu Bảo eo thon nhỏ rầu rĩ mà ngồi ở trên ghế sa lon, một chút cũng không có bị baba mình an ủi.

**

Tuần kế tiếp, Tần Dĩ Duyệt cực kì bận rộ.

Mỗi ngày đều có nhị ca bệnh giải phẫu phải xử lý, mỗi ngày mắc như chó.

Cô cho rằng sẽ rất tức giận đựng trong một tuần này, thế nhưng kỳ dị vượt qua.

Thứ sáu cùng ngày, Tần Dĩ Duyệt ra phòng giải phẫu, lúc này đã hơn chín giờ đêm rồi.

Dù vậy, cô vẫn có tố chất thần kinh bình thường nhưng mà mang laptop di động ra, mở ra tin nhắn.

Bên trong có hơn mười người sự so sánh gửi cho cô.

Trong đó Dương Nhã Vi là nhiều nhất.

Tần Dĩ Duyệt mở tin nhắn Dương Nhã Vi.

“Dĩ Duyệt, đằng ấy có đến tuyệt không?”

“Tớ khuyên ngươi vẫn là đừng đến, Chu Tử Dương cùng Diệp Thanh đôi cẩu nam nữ kia thật sự quá khinh ghét. Diệp Thanh ở trước mặt chúng ta trắng trợn ân ái đằm thắm, Chu Tử Dương Dường như còn nữa mặt yếu điểm, cùng dựa trên với cô ta.”

“Diệp Thanh còn nghĩ cách hỏi tình hình của cậu, tớ cơ bản không có lý vì gợi ý cô ấy, tớ không biết những bạn học khác có thể nói tuyệt không.”

“Nghe nói bầy họ cùng tới Tần thành Bệnh Viên khoa não, đến bệnh viện làm phó trưởng khoa. Đậu xanh rau má nó, nhì cái đứa tiện nhân không biết xấu hổ thiếu chút nữa làm tớ tức chết!”

Đọc full truyện: cô vợ ấm áp của hạ thiếu

Tags
No Tag

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Dự đoán xổ số